Một bài viết rất đáng suy ngẫm được chia sẻ trên mạng xã hội Góc Nhìn từ thành viên Anhbasaigon.
Ngô Minh Hiếu – chàng trai ở Thanh Hóa 10 năm cõng bạn đi học chỉ thiếu 0,25 điểm để đến được ước mơ vào ĐH Y Hà Nội là một trong ít chủ đề xôn xao nhất cả facebook lẫn truyền thông ngày hôm qua.
Vô vàn những ý kiến đề nghị đặc cách cho Hiếu được vào ĐH Y Hà Nội với những gì em đã làm, đưa bạn đến trường trên lưng 10 năm qua và cả thành quả học tập của em chỉ thiếu 0,25 điểm, rất đáng tiếc. Với số đông, ngành y không chỉ cần tài mà nên có cả đức, điều mà Hiếu đã thể hiện rõ hàng chục năm trời.

Bên cạnh ấy thì cũng còn những ý kiến thế này “Có thể chúng ta muốn cổ vũ một tấm gương hiếu học và cảm động trước cách Hiếu hành xử quá tốt với người bạn khuyết tật của mình suốt 10 năm ròng rồi kêu gọi đặc cách cho Hiếu nhưng tôi lại nghĩ khác.
Tôi nghĩ về những công bằng trong tuyển sinh mà chúng ta thường hay nhắc đến như 1 chỉ dấu của giáo dục minh bạch.
Tôi cũng nghĩ rằng chắc gì Hiếu đã muốn vậy, nhất là khi em cũng đậu vào ĐH Y Dược Thái Bình và đã nỗ lực học rồi thi tuyển đàng hoàng như bao thí sinh khác. Đặc cách cho Hiếu sẽ phải thay đổi quy chế tuyển sinh, thậm chí sẽ bất công với nhiều thí sinh”.

Khi những tranh luận trái chiều chưa dứt thì một kết thúc đẹp đã đến: Hiếu chọn ĐH Y Dược Thái Bình, ngôi trường miễn toàn bộ học phí và sẽ tạo mọi điều kiện cho em nuôi dưỡng ước mơ trở thành bác sĩ.
Còn bạn của Hiếu, người trên lưng Hiếu 10 năm đến lớp – Nguyễn Tất Minh cũng trúng tuyển vào ngành Công nghệ thông tin của ĐH Bách khoa Hà Nội. Để động viên Minh, Bệnh viện Bạch Mai sẵn sàng thăm khám và hỗ trợ điều trị và chăm lo sức khỏe cho Minh trong thời gian Minh học đại học.

Tôi thích những câu chuyện và kết thúc như vậy bởi luôn đậm tính nhân văn và đầy tình người. Tôi mong mỏi những điều tương tự cứ lan truyền rộng rãi trên mạng xã hội bởi vui mừng với cách mà cộng đồng mạng quan tâm các bạn trẻ hiếu học, tử tế và hướng về những điều tốt đẹp. Tôi cũng trân trọng Hiếu bởi em đã lựa chọn điều đúng đắn với mình, không chờ đợi hay đòi hỏi đặc cách như nhiều mong muốn.

Lâu lắm rồi và rất hiếm hoi tôi mới thấy cả người muốn Hiếu được đặc cách vào trường ĐH Y Hà Nội hay cái gì ra cái đấy, công bằng và quy chế tuyển sinh phải được tôn trọng đều hướng về góc nhìn tích cực.
Bên “duy tình” bảo rằng cậu ấy xứng đáng vì cả đức lẫn điểm số và tin tưởng nỗ lực đã qua Hiếu sẽ lấp đầy khoảng cách 0,25 điểm. Bên “duy lý” khẳng định Hiếu còn nhiều lựa chọn và ĐH Y Dược Thái Bình vẫn là một con đường tốt để trở thành bác sĩ mà không phá vỡ những quy chuẩn số đông đang dày công gầy dựng, mong mỏi.

Với tôi, Hiếu đi theo con đường nào cũng được, miễn sao em lựa chọn đúng với khả năng và thực lực của mình. Quan trọng hơn nữa là những gì em sẽ đem đến cho những người quan tâm em sau này, khi đã thành một bác sĩ thực thụ bởi vào được trường Y mới chỉ là khởi đầu và đó vẫn là điểm xuất phát, con đường phía trước còn quá dài mà chỉ có Hiếu và Hiếu mới thực sự biết mình đi theo hướng nào..
Viết phản hồi
Xem bình luận